1
liù pán shān shī
六盘山诗
qīng -liáng lián xīn
清-梁联馨
rào jìng hán yún fú bù shēng ,cuán wán qīng zhàng yā gū chéng 。
绕径寒云拂步生,巑岏青嶂压孤城。
dōng lián huá yuè sān fēng xiǎo ,běi yōng xiāo guān dà mò píng 。
东连华岳三峰小,北拥萧关大漠平。
shān wài yān xiá xián yǐn jiàn ,shì jiān chén tǔ zì xū yíng 。
山外烟霞闲隐见,世间尘土自虚盈。
láo rén zhì cǐ shēn chóu chàng ,qiáo chàng yōu yōu hé chù shēng 。
劳人至此深惆怅,樵唱悠悠何处声。
注释:
这首诗选自《民国重修隆德县志》。
巑岏:山高锐峻大貌。
华岳:陕西华山。三峰:指华山的芙蓉、明星、玉女三峰。
萧关:汉代关名,在今固原市东南。
虚盈:空与满。
劳人:劳苦的人;忧伤的人。《诗·小雅·巷伯》:“骄人好好,劳人草草。”
樵唱:打柴人唱的歌,又名《太平樵唱》,词集名。