1
yàn shān tíng běi xíng jiàn xìng huā
燕山亭北行见杏花
zhào jí
赵佶
cái jiǎn bīng xiāo ,dǎ dié shù zhòng ,lěng dàn yàn zhī yún zhù 。xīn yàng liàng zhuāng ,yàn yì xiāng róng ,xiū shā ruǐ zhū gōng nǚ 。yì dé diāo líng ,gèng duō shǎo 、wú qíng fēng yǔ 。chóu kǔ 。xián yuàn luò qī liáng ,jǐ fān chūn mù 。
裁翦冰绡,打叠数重,冷淡燕脂匀注。新样靓妆,园溢香融,羞杀蕊珠宫女。易得凋零,更多少、无请风雨。愁苦。闲院落凄凉,几番春暮。
píng jì lí hèn zhòng zhòng ,zhè shuāng yàn ,hé céng huì rén yán yǔ 。tiān yáo dì yuǎn ,wàn shuǐ qiān shān ,zhī tā gù gōng hé chù 。zěn bú sī liàng ,chú mèng lǐ 、yǒu shí céng qù 。wú jù 。hé mèng yě 、yǒu shí bú zuò 。
凭寄离恨重重,这双燕,何曾会人言语。天遥地远,万水千山,知他故宫何处。怎不思量,除梦里、有时曾去。无据。和梦也、有时不做。